XXIV
Ngày 26 tháng 9 năm 1917
Trong phòng tớ
Chị Molly nói chị ấy nghĩ tớ làm mọi thứ trở nên xúi quẩy (Má viết vậy) bởi
vì cậu, Nhật ký ạ. Chị ấy nuốn đốt cậu! Má nói cậu sẽ không bị đốt, nhưng tớ sẽ
đem giấu cậu ở chỗ khác để phòng khi thôi. Chị Molly làm tớ sợ vì chị ấy đang
hành động rất khác. Chị ấy luôn tức giận và sợ hãi, giống như lúc nào cũng sẽ
có ai đó kéo tóc chị ấy vậy.
Má, chị Molly, anh Bennett và tớ đều rất sợ. Ước gì Ba còn ở đây để Ba nói
với chúng tớ là mọi việc sẽ ổn.
Má đưa anh Bennett ra khỏi phòng và ở cạnh chúng tớ. Bây giờ mọi người đều ở
cạnh nhau vì Má không muốn ai khác đến thiên đường nữa. Anh ấy vẫn giữ bức
tranh về Pot mà tớ vẽ trong tay và không đặt nó xuống, ngay cả khi anh ấy ăn. Tớ
biết anh ấy rất nhớ Pot. Tớ thật sự rất nhớ Ba với Bà ngoại. Má bảo hai người
họ luôn bên cạnh chúng ta, đặc biệt là trong những giấc mơ.
Nhưng người duy nhất trong giấc mơ của tớ là Raisin, và cậu ấy luôn luôn
khóc. Trong mơ, tớ hỏi cậu ấy có chuyện gì không, nhưng cậu ấy chỉ quay đi và
tiếp tục khóc. Tớ không biết vì sao cậu ấy khóc, nhưng sau đó tớ cũng òa khóc
trong mơ nốt. Tớ thức dậy, đang khóc.
Chị Molly từng bảo tớ rằng những giấc mơ chính là điềm báo về tương lai. Nếu
đúng vậy, tớ thật không thích giấc mơ của mình một chút nào. Tớ không muốn mọi
người buồn, đặc biệt là Raisin. Cậu ấy là người trông coi ngôi nhà và là người
đóng những cánh cửa. Lỡ như chuyện gì đó tồi tệ xảy ra với cậu ấy hay ‘vì’ cậu
ấy thì sao?
Giữ bí mật nhé,
Amelia
XXV
Ngày 27 tháng 9 năm 1917
Trong bếp
Nhật ký thân yêu,
Má kể rằng khi người ta lên thiên đường, thậm chí nếu họ không thích ai đó, họ
vẫn sẽ luôn hạnh phúc. Bởi vì con người luôn hạnh phúc trên thiên đường. Tớ
nghĩ đó là vì họ có cánh và họ có thể bay đến bất cứ đâu. Tớ cũng muốn có một
đôi cánh thật đẹp khi lên thiên đường. Tớ mong chúng màu hồng. Nhưng tớ chẳng
muốn lên thiên đường ngay bây giờ. Không ngay cả chỉ một lát. Nhưng cái kiểu mà
chị Molly nói mới đây, chị ấy nói chúng ta đều sẽ đi gặp Bà ngoại, Ba và Pot. Sao
họ lại cho thú cưng đến thiên đường nhỉ? Chúng có đi bậy trên thiên đường không?
Các thiên thần có phải dọn dẹp chúng không?
Má nói đặt câu hỏi là tốt vì bạn học hỏi từ chúng. Nhưng bây giờ khi tớ hỏi,
Má chỉ bảo tớ im lặng đi.
Giống như bây giờ khi tớ hỏi: anh Bennett đâu rồi?
Má bảo anh ấy ra ngoài để lấy nước từ giếng với chị Molly, nhưng họ vẫn chưa
về và sắp đến giờ ăn tối rồi. Má rất lo cho họ và Má đứng cạnh cửa sổ ngóng
trông họ trở về. Tớ nghĩ nếu Ba còn ở đây, Má sẽ vui vẻ hơn. Hoặc nếu Bà còn ở
đây. Nhưng họ không có, nên Má rất buồn.
Má òa khóc rồi Nhật ký ơi. Tớ không muốn cũng òa khóc theo Má, nên tớ sẽ làm
Má vui để Má không khóc nữa. Có lẽ khi tớ vẽ cho Má một bức tranh thật đẹp, Má
sẽ ngừng khóc.
Giữ bí mật nhé,
Amelia
XXVI
Ngày 28 tháng 9 năm 1917
Dưới cổng vòm trước nhà
Nhật ký thân yêu,
Ơi những ngôi sao sáng, sáng lấp lánh trên trời cao, xin cho tôi điều ước,
xin cho tôi sức mạnh, để tôi mang chị Molly và anh Bennett về nhà tối nay.
Má đã ngừng khóc một lúc và tớ cũng vậy. Tớ không đói và Má cũng không, nên
cả hai mẹ con đều không ăn tối.
Tớ muốn tự mình đi tìm anh Bennett và chị Molly nhưng Má bảo việc đó quá
nguy hiểm (Má viết vậy) với tớ.
Tớ là một cô gái dũng cảm, Ba đã nói vậy. Nhưng tớ không nói với Má vì bất
cứ khi nào chúng tớ nhắc đến Ba, Má sẽ lại khóc.
Tớ hi vọng là tất cả chuyện này sẽ kết thúc sớm để chúng tớ có thể vui vẻ
trở lại.
Giữ bí mật nhé,
Amelia
XXVII
Ngày 29 tháng 9 năm 1917
Dưới cổng vòm sau nhà
Nhật ký thân yêu,
Tối qua, tớ nghe thấy những tiếng ồn lạ trong nhà. Tớ nghĩ là Raisin đang
khóc, nhưng tớ không chắc nữa. Có thể cậu ấy buồn vì không còn nhiều người
trong nhà nữa và cậu ấy chỉ muốn chơi với chúng tớ. Tớ thắc mắc liệu cậu ấy có
chơi cùng chúng tớ trong mơ không? Thật tuyệt khi có thể vào giấc mơ của người
khác và chơi cùng họ. Tớ ước tớ có thể làm thế như Raisin. Tớ tự làm mình mơ
tối qua, trong mơ tớ đang tổ chức một bữa tiệc cực kì lớn cùng với Má, Ba, chị Molly,
anh Bennett, Bà ngoại, và cả Pot nữa. Nhưng Raisin không ở đó. Tớ nghĩ cậu ấy
rất rụt rè, nhưng cậu ấy cũng chẳng thân thiện với nhà tớ gì cả.
Hôm qua tớ ngủ gục cạnh Má ở trong bếp khi tớ đang ngồi, và khi tớ thức dậy,
Má đang nói chuyện khe khẽ với chị Molly. Chị Molly đang ngồi trên bàn bếp, chị
ấy đỏ lòm từ đầu đến chân và trông rất khổ sở. Váy của chị ấy cũng bị rách toạc,
và chị ấy không mang giày. Má đang lau toàn bộ những chỗ màu đỏ, vì Má nói màu
đỏ không tốt cho chúng ta.
Tớ thức dậy và hỏi chị Molly anh Bennett đâu rồi, nhưng chị ấy chẳng nói gì
cả. Má cũng không. Và, vì tớ là một cô gái đã lớn, tớ nghĩ tớ biết chuyện gì đã
xảy ra. Tớ hỏi Má có phải anh Bennett đã lên thiên đường với Pot, Bà ngoại và Ba
không, nhưng Má lại òa khóc và chị Molly cũng vậy. Không phải khóc một chút, mà
là khóc rất, rất nhiều.
Anh Bennett cũng đã đi rồi Nhật ký à. Tớ cũng khóc vì tớ không muốn anh ấy
lên thiên đường. Chị Molly cứ nói rằng tất cả chúng ta sẽ chết hết nhưng Má
không muốn chị ấy nói vậy nữa.
Ước gì Raisin đừng đối xử tệ với chúng tớ như vậy Nhật ký ơi. Uớc gì cậu ấy
để chúng tớ yên để chúng tớ được vui vẻ. Nhưng làm sao chúng tớ vui được khi Ba
và anh Bennett không còn ở đây nữa?
Cậu lại là người bạn duy nhất của tớ Nhật ký à. Chị Molly không còn nói về
chuyện đốt cậu nữa, thật là tốt. Tớ nghĩ Má muốn lấy cậu đi khỏi tớ, Nhưng tớ
sẽ không để Má làm vậy. Cậu là bạn của tớ,
Nhật ký. Tớ sẽ nghĩ ra một cái tên cho cậu sớm thôi, để cậu không còn bị gọi là
Nhật ký nữa. Tớ nghĩ đó là một cái tên kì cục.
Bạn không thể lên thiên đường phải không Nhật ký? Tớ thắc mắc Ba, Bà ngoại,
Pot và anh Bennett có đang nhìn xuống chúng ta lúc này với những đôi cánh lớn
múp míp, và họ có đang bay như chim không.
Họ có bay như chim không Nhật ký?
Tớ chẳng biết cậu có biết họ có thể không, vì cậu không nói chuyện. Nhưng
nếu cậu có, cậu có thể nói với tớ trong giấc mơ của tớ không? Bây giờ đã rất
muộn rồi và Má với chị Molly lo lắng lại rồi. Tớ ước mình biết chơi đàn để họ
thấy yên tâm hơn như Ba vẫn thường làm, nhưng Ba chưa bao giờ dạy tớ chơi, nên
tớ không thể.
Giữ bí mật nhé,
Amelia
~o0o~
Your soul is free to see...
[R.Mi]
F.S Team
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét