-->

Thứ Ba, 26 tháng 7, 2011

Diablo (cont) - [R.Mi]










CHAPTER V~VIII
  
~o0o~

Ngày 8 tháng 9 năm 1917.

Trong lúc chờ cơm tối

Nhật kí thân yêu,
Bà ngoại có gì đó là lạ. Bà nói những điều kì cục, như là nhà tớ ‘bốc lên’ (Molly đã giúp tớ đánh vần từ đó) cái mùi quái dị như thế nào, còn có điều gì đó về những cái cây báo điềm gở nữa. Ba vẫn nghĩ Bà bị điên. Molly nói Bà không thật sự ở đây, mà Bà đang ở nơi nào khác cơ, nhưng tớ chẳng hiểu gì hết. Tớ vẫn chạm được vào cánh tay Bà, cho nên Bà vẫn ở đây.
Bà mang theo một cái túi lớn, đựng kẹo bơ nước biển. Ba nói Bà chắc chắn đã lấy trộm vì bạn không thể mua kẹo bơ nước biển ở đây, tại Arkansas. Tớ nghĩ đôi khi Ba mới là người bị điên.
Bà ngoại sẽ ở nhà tớ trong ba tuần nên Má bảo Ba phải cư xử đúng đắn khi bà vẫn còn ở đây. Hôm nay Ba có vẻ không vui.
Má vừa goi mọi người ra ăn tối nên tớ phải đi đây.

Giữ bí mật nhé,

Amelia

~o0o~

Ngày 9 tháng 9 năm 1917.

Dưới cổng vòm sau nhà

Nhật kí thân yêu,
Bà ngoại càng ngày càng hành động kì lạ hơn bình thường.
Má rất lo cho Bà vì Má nói Bà ngày càng già đi và người già thường có rắc rối với đôi tai của họ. Khi tớ già đi, tớ chẳng muốn tai tớ bị gì hết! Tớ thích lắng nghe tiếng chim chiêm chiếp, tiếng nước và tiếng cười.
Bà ngoại và Molly rời nhà từ sớm để kiếm vài loại lá cho Bà. Có rất nhiều lá trên cây và trong bụi rậm quanh nhà chúng tớ, nhưng Má nói Bà cần một loại lá đặc biệt. Bà sẽ nói chuyện với ngôi nhà, Má nói vậy.
Tớ đã thử trò chuyện với những bức tường nhưng chúng chẳng đáp lại gì cả. Có lẽ những ngôi nhà chỉ nói chuyện với ai chúng muốn, hoặc có thể chúng chỉ nói chuyện với người già.
Ba đang chơi đàn nên có nghĩa là Ba đang vui. Tớ sẽ lại xin Ba dạy tớ chơi đàn. Có thể lần này Ba sẽ đồng ý. Tớ không hiểu tại sao Ba vẫn chơi đàn dù những ngón tay của Ba không được khỏe.

P.S. Hôm nay tớ đã uống nhiều trà đá hơn nhưng đừng nói với Má đó!

Giữ bí mật nhé,

Amelia

~o0o~

Ngày 9 tháng 9 năm 1917

Buổi tối

Nhật kí thân yêu,
Điều gì đó thực sự kì lạ khi Bà và Molly về nhà.
Molly bước vào nhà với một cái lọ lớn đựng rất nhiều những cái lá đặc biệt của Bà, ngay lúc đó, tất cả cửa trên lầu đóng sầm lại.
Má la Bennett thôi đóng sầm cửa đi, nhưng anh ấy vẫn đang ở dưới nhà với mọi người mà.
Ba lên lầu để mở của nhưng chúng đều bị kẹt hết cả. Tối nay cả nhà sẽ ngủ tầng dưới vì tất cả phòng ngủ đều ở trên lầu và chúng tớ không thể vào phòng nữa rồi. Martha, cô búp bê vải của tớ, đang ở trên gác, trên giường tớ và cô bé rất sợ tối. Ba nói cho đến sang mai cô bé vẫn sẽ ổn thôi.

Tớ mong là vậy.

Giữ bí mật nhé,

Amelia

~o0o~

Ngày 10 tháng 9 năm 1917

Dưới cổng vòm sau nhà

Nhật kí thân yêu,
Ngôi nhà đang trở nên ích kỉ với Bà. Khi tớ thức dậy sáng nay, Bà đang khóc. Bà nói ngôi nhà đã nói những điều tồi tệ với Bà. Tớ không còn thích ngôi nhà nữa nếu nó trở nên ích kỉ với Bà.
Molly nói với tớ điều gì đó cực kì tồi tệ sắp sửa xảy ra, nhưng chị ấy không biết là điều gì. Ba nói chuyện đó thật ngớ ngẩn. Tớ không muốn ngôi nhà trở nên ích kỉ với cả nhà nên tớ đã ôm một cánh cửa sớm nay. Tớ mong chuyện đó sẽ làm ngôi nhà thấy khá hơn và nó sẽ không làm Bà ngoại khóc nữa.

Tất cả lá trong cái lọ của Bà đã chuyển sang màu đà.

Giữ bí mật nhé,

Amelia

~o0o~

Những chuyện kì lạ...hay những điềm báo...?
...bánh xe vận mệnh đã vào quỹ tích...
...không gì có thể thay đổi được nữa...

~o0o~

[R.Mi]: Thấy cái hình đầu tiên không? Vâng, hình minh họa cho rag doll (búp bê vải) đấy ạ :P, đừng hỏi Rin sao nó quái dị thế kia, tất nhiên vì nó là zombie rag doll mờ (minh họa cho truyện kinh dị nó phải thế chớ^^). Nói vậy thôi chứ con búp bê của bé Amelia không có kinh dị thế đâu (đừng tưởng thiệt tội em nhỏ^^), để đền bù cho em nó sau đây mới là hình minh họa con búp bê chính hiệu nha ~~~:



Tới đây đủ rồi nhé, truyện kinh dị mà Rin cứ làm thế này kinh dị nó còn lại cái gì đâu TT.

Your soul is free to see...
[R.Mi]
F.S Team

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét